Định Mệnh Anh Yêu Em – Chương 71

Cuối cùng Tô Hiên Minh đưa Lạc Phương Nhã đến một vườn hoa trong sân .Trong vườn không chỉ trồng đủ loại hoa cỏ mà còn có một hồ nước, trong hồ nước lại trồng hoa sen, hoa súng .Mùa đông mà hoa sen, hoa súng hoàn toàn có thể nở ra một cách kiều diễm ướt át như vật thực đúng là chẳng đơn thuần .

Lúc Lạc Phương Nhã và Tô Hiên Minh đi vào phòng, khách vẫn chưa ai đến.

Sau khi bước vào cửa, Tô Hiên Minh cởi áo khoác ngoài những đưa cho bồi bàn sau đó bảo Lạc Phương Nhã ngồi xuống .” Đối phương vẫn chưa đến, có lẽ rằng phải đợi một chút ít. ” Tô Hiên Minh ngừng một lát sau đó cầm menu đưa cho Lạc Phương Nhã : ” Muốn ăn gì thì tự mình chọn. ”” Gì cơ ? ” Lạc Phương Nhã nhất thời chưa kịp phản ứng .Tô Hiên Minh nhàn nhạt lý giải : ” Không phải là đói rồi à ? Gọi vài món lót dạ trước đã. ”Lạc Phương Nhã khước từ : ” Cứ đợi khách đến đi. ”Tô Hiên Minh không vấn đáp Lạc Phương Nhã, trực tiếp gọi hai phần điểm tâm trên thực đơn đưa cho Lạc Phương Nhã .Nhân viên ship hàng thao tác rất nhanh gọn, chưa đến 10 phút điểm tâm đã xuất hiện trên bàn rồi .Hai món điểm tâm này đều là món nổi tiếng của hội sở tư nhân nhà họ Tô, một món là sủi cảo tôm Thái Cổ, một món là bánh trứng ngọc lưu ly .Nếu đã bưng điểm tâm lên rồi thì Lạc Phương Nhã cũng không khách sáo nữa, vì cô đúng là đói thật rồi, hai món điểm tâm xinh đẹp này lại làm cho cô rất muốn ăn .Tô Hiên Minh nhìn hình dáng thỏa mãn nhu cầu ăn điểm tâm của Lạc Phương Nhã, đáy mắt mang theo ý cười ấm cúng .Lạc Phương Nhã ngẩng đầu lên, thấy Tô Hiên Minh đang nhìn cô, có chút ngại ngùng nói : ” Anh có muốn ăn không ? ”” Không cần đâu. ” Tô Hiên Minh phủ nhận .” Rất ngon đó, anh không muốn thật à ? ” Lạc Phương Nhã nháy mắt hỏi .Tô Hiên Minh lại khước từ thêm lần nữa : ” Không. ”Lạc Phương Nhã không hỏi nữa mà cúi đầu liên tục ăn điểm tâm .Lúc cô ăn xong điểm tâm thì khách cũng đến .” Tổng giám đốc Diệp, bà Diệp. ” Tô Hiên Minh đứng dậy chào hỏi đôi nam nữ trẻ tuổi vẻ bên ngoài xuất sắc kia .” Tổng giám đốc Tô … ” Tổng giám đốc Diệp và Diệp phu nhân đáp lại Tô Hiên Minh một cách nhã nhặn sau đó gật đầu với Lạc Phương Nhã phía sau Tô Hiên Minh .Tô Hiên Minh bảo khách ngồi : ” Tổng giám đốc Diệp, bà Diệp ngồi đi. ”” Tổng giám đốc Tô khách sáo rồi. ” Tổng giám đốc Diệp và bà Diệp ngồi xuống .Tô Hiên Minh và Lạc Phương Nhã cùng ngồi vào chỗ của mình, nhân viên cấp dưới Giao hàng mở màn lên món .Mọi người cũng vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, dù gì cũng là bữa ăn cá thể do đó không trò chuyện việc làm .Lạc Phương Nhã không quá quen thuộc với đối phương, chỉ giữ nguyên nụ cười nghe bọn họ nói .Nói mãi rồi tự nhiên bà Diệp chuyển chủ đề chuyện trò lên người Lạc Phương Nhã .” Bạn gái của tổng giám đốc Tô đẹp lắm đó. ”Lạc Phương Nhã ngây người mất mấy giây mới phản ứng lại, theo như lời nói từ miệng bà Diệp ” bạn gái của giám đốc Tô ” là nói cô. Cô hấp tấp vội vàng nói : ” Không đâu, bà hiểu nhầm rồi, tôi không phải là bạn gái của anh ấy. ” Nói xong Lạc Phương Nhã còn lén liếc Tô Hiên Minh một cái, thấy sắc mặt Tô Hiên Minh hơi khó coi, đáy mắt cô cũng lướt qua một tia buồn bã, bi thương .Chỉ bị người khác hiểu nhầm là bạn gái của anh mà anh đã tức giận như vậy …Thực ra Lạc Phương Nhã nghĩ sai rồi, Tô Hiên Minh đúng là tức giận thật, có điều anh tức giận không phải vì bị hiểu nhầm rằng Lạc Phương Nhã là bạn gái anh, cái anh tức giận là Lạc Phương Nhã đã vậy còn hấp tấp vội vàng nói với bà Diệp cô không phải bạn gái của anh .

Nghe được Lạc Phương Nhã không phải bạn gái của Tô Hiên Minh, tổng giám đốc Diệp và bà Diệp đều rất bất ngờ nhìn về phía Tô Hiên Minh: ”Tổng giám đốc Tô, cô ấy không phải bạn gái anh thật à?”

Tô Hiên Minh rất lạnh nhạt nhìn Lạc Phương Nhã, sau đó ” Ừ ” một tiếng .Hai đương sự đều phủ nhận, bà Diệp cũng biết mình hiểu nhầm thật rồi, lập tức xin lỗi : ” Ngại quá, tôi hiểu nhầm rồi. ”” Không sao. ” Tô Hiên Minh đáp lại một cách lãnh đạm .Mà Lạc Phương Nhã sợ Tô Hiên Minh sẽ tức giận nên không mở miệng nữa .Dùng cơm tối xong, tổng giám đốc Diệp và bà Diệp tạm biệt rồi rời đi trước .Tô Hiên Minh và Lạc Phương Nhã hấp tấp vội vàng về thành phố Z, sau khi hai người tổng giám đốc Diệp rời đi thì cũng không nán lại lâu mà đứng dậy theo họ .Lúc Tô Hiên Minh đứng dậy đi lấy áo khoác, tay vô thức duỗi về phía áo khoác của Lạc Phương Nhã. Vừa chạm vào áo của cô, anh chợt nhớ đến trước đó Lạc Phương Nhã hấp tấp vội vàng lý giải mối quan hệ của bọn họ. Sắc mặt hơi ngưng trọng, sau đó thu tay lại .Rồi anh quay sống lưng lại với Lạc Phương Nhã, mặc áo khoác lên, đi ra khỏi phòng trước .Lạc Phương Nhã vẫn nghĩ Tô Hiên Minh còn tức giận chuyện bị hiểu nhầm, tĩnh mịch mặc áo khoác rồi đi theo ra ngoài .Trên đường ra khỏi hội sở, Tô Hiên Minh nhìn thẳng phía trước, không chú ý đến Lạc Phương Nhã, cũng không phối hợp với bước chân cô như mọi khi .Ra khỏi hội sở, Tống Di Văn đang đứng chờ bên cạnh xe, thấy Tô Hiên Minh đi ra, cô ta lập tức Open sau xe ra .Tô Hiên Minh ngồi vào ghế sau, lại không Open sau đợi Lạc Phương Nhã như thông thường mà thuận tay đóng cửa lại .Lạc Phương Nhã ra khỏi cửa hội sở chậm mất hai phút thấy cửa sau xe đã đóng lại .Bước chân của cô hơi chần chừ, bước về bên cửa của ghế phụ lái .Cô vừa đưa tay chuẩn bị sẵn sàng mở ghế phụ lái ra thì giọng nói của Tống Di Văn vang lên : ” Cô Lạc, cô ngồi ghế sau. ”Lạc Phương Nhã nhìn về phía cửa sau đã mở, thấy Tô Hiên Minh mặt không có biểu tình gì ngồi trong đó .Anh thật ra không muốn cô ngồi cùng anh đâu nhỉ ! Nhưng …Nhìn Tống Di Văn một cái, đáy lòng Lạc Phương Nhã thở dài một tiếng, sau đó xoay người ngồi vào ghế sau .Vì làm cho Tô Hiên Minh bớt giận, sau khi lên xe Lạc Phương Nhã cố gắng nỗ lực để mình dựa sát vào cửa xe .Ánh mắt của Tô Hiên Minh chú ý quan tâm đến động tác của cô, cắn khóe miệng sau đó giơ tay ấn hạ hành lang cửa số xe xuống .Gió lạnh đêm mùa đông thổi vào, chưa được một lát hơi ấm trong khoang xe đã thay bằng lạnh lẽo .Lạc Phương Nhã ngồi bên cạnh Tô Hiên Minh cảm nhận được khí lạnh, đưa tay đóng áo khoác ngoài lại .Lúc tầm mắt của Tô Hiên Minh chuyển qua, đúng lúc thấy được động tác của cô .Anh mím chặt môi sau đó vươn tay dùng lực ấn đóng hành lang cửa số xe lại .Im lặng vài giây, không thấy nhiệt độ trong xe tăng lên, liền lạnh nhạt nói với tài xế : ” Chỉnh nhiệt độ cao hơn chút. ’ ’Tài xế trong xe bị mắng một cách khó hiểu, nhiệt độ trong xe thấp không phải do anh mở cửa kính ra à ?Đương nhiên, anh ta không có gan phản bác lại lời nói của Tô Hiên Minh, chỉ hoàn toàn có thể nhanh gọn tăng nhiệt độ của điều hòa .Độ ấm trong xe tăng lên rất nhanh, nhưng vẫn chưa làm tan được khí lạnh trên mặt Tô Hiên Minh .

Một tiếng sau, xe dừng ở cửa sân bay kinh đô.

Xe vừa dừng lại, Tô Hiên Minh mở cửa xe ra, trực tiếp xuống xe đi thẳng về sảnh trường bay .” Tổng giám đốc Tô, vé máy bay. ” Giọng nói vội vội vàng vàng của Tống Di Văn cũng không gọi Tô Hiên Minh lại được .

Source: https://bieblog.com
Category : Phong thủy