[REVIEW] BÁNH XE ĐỊNH MỆNH – NHÀ YU

banh-xe-dinh-menh-thichtruyen.vn

BÁNH XE ĐỊNH MỆNH
Tác giả : Nhiễu Lương Tam Nhật

Chỉ là vô tình được một bạn nào đó giới thiệu rằng truyện rất hay, thế nên mình cũng thử đọc xem nó hay đến chừng nào.

Quả thật, đọc được vài chương đầu, mình cảm thấy nó hay, nhưng hay theo một nghĩa khác trọn vẹn với chữ ‘ hay ” mà mình thường đọc .
Nữ chính trong câu truyện, Khổng Lập Thanh – Khổng trong Khổng Tử, Lập trong … Thanh trong …. Một cái tên đậm chất đàn ông, đầy chất kiên dũng. Thế nhưng đằng sau cái tên đầy khí phách ấy lại là một cô gái tự xây, tự giam mình trong một vỏ ốc mà cô gọi là “ Ổ chuột ” của riêng mình cô và Khổng Vạn Tường .
Lập Thanh có rất nhiều thói xấu, đứng không khi nào đứng thẳng, mặt khi nào cũng nhìn xuống đất ; trong bữa cơm cô ăn rất nhanh, tướng ăn lại cực kỳ xấu, khiến người ta sẽ nghĩ cô là một cô gái không được giáo dục .
Thế nhưng, một cô bé lớn lên bằng đòn roi của cha, được giáo dục trong những trận đánh của người sinh ra mình, trong những bữa cơm gần như là bố thí, thế nên một Lập Thanh có tướng ăn cơm rất xấu xí đó chính là đời sống của cô. Liệu một cô bé ăn chậm nhai kỹ, ăn nhã nhặn thì hoàn toàn có thể sống qua những bữa đực bữa cái hay không ? Dĩ nhiên không ?
Một cô bé bị đánh, chỉ vì mình sinh ra không phải con trai, chỉ vì khuôn mặt khiến cho cha mình ghét bỏ, bị dì ghẻ và con gái của dì hành hạ, hành hạ đến nỗi tự bản thân cô sinh ra cảm xúc phòng bị, mà đỉnh điểm của sự phòng bị ấy chính là xem như người ta không nhìn thấy mình. Thế nên cô luôn cúi đầu khi đi và cúi đầu khi trò chuyện cùng người khác .
Một cô gái hai mươi bảy tuổi, vừa thất nghiệp vì là con chốt thí trong một cái chết nào đó trong bệnh viện, vừa phải nuôi một đứa con trai mà thực ra đó là em trai mình. Một cậu bé cũng y hệt như cô, cũng sống trong sợ hãi, chìm đắm trong sự tự ti của bản thân .
Bên cạnh cô không có bạn, không có người thân trong gia đình nào ngoài Khổng Vạn Tường, cô và cậu bé sống trong quốc tế “ Của riêng mình chúng tôi ” và “ không chạm người khác càng nhiều càng tốt ! ”
Cứ ngỡ đời sống bí mật của hai mẹ con nhà họ Khổng sẽ trầm mặc như vậy, sẽ trôi qua không nguy khốn như thế. Cho đến khi, vào một ngày mưa tầm tã …
Sự Open của Chu Diệp Chương như một tảng đá được quăng thẳng xuống vũng nước vừa lắng cặn. Anh Open, mọi cảm quan trong khung hình cô căng cứng, phản ứng thông thường của một người quá mẫn cảm khi phát hiện nguy hại. Cô tránh mặt, tránh xa cái nguy khốn ấy càng xa càng tốt, nhưng cuộc sống không như cô mong ước. Cô càng tránh xa, thì anh lại càng bắt cô gần mình .
Một cô gái ôm thùng thuốc đứng trước mặt anh, không hề đổi sắc mặt nhìn anh, chỉ hỏi một câu : “ Bị đâm, không hề đến bệnh viện ? ” Nhiêu đó thôi cũng khiến cho anh nhận ra, cô gái này khác những người thông thường. Nhìn cách cô chuyện trò cùng con trai, nhìn cô khóa cửa ngoài nhốt con trai trong nhà, đương nhiên anh – một người lăn lộn trong quốc tế đen tối – biết cô đề phòng và cẩn trọng những người như anh như thế nào !
Lần thứ hai anh gặp cô là khi nhìn thấy cô dắt xe đạp điện, đứng chuyện trò cùng một người đàn ông nào đó .
Lần thứ ba, cô trở thành “ tình nhân ” của anh – theo như cách nghĩ của cô .
Nhưng với một người đàn ông chưa lấy vợ, thì cô không phải là tình nhân, mà là một tên tuổi khác. Nhưng với một cô gái đầy tự ti, đầy cẩn trọng như cô không gật đầu cái tên tuổi khác mà lại chọn chữ ‘ tình nhân ’ để đến với anh .
Anh Open, thẳng thừng lôi cô và Khổng Vạn Tường ra khỏi cái ổ chuột niềm hạnh phúc của họ, ép cô và cậu bé sống trong một quốc tế khác, đầy nắng và gió của nơi anh sống. Dù cái quốc tế ấy chỉ là vẻ bên ngoài .
Nhưng không sao ? Dù cho có vẻ như vẻ bên ngoài đi nữa, anh cũng sẽ dùng mọi cách bảo vệ quốc tế của ba người họ. Anh khởi đầu xâm nhập quốc tế của cô, mở màn đổi khác thế giới quan của Khổng Vạn Tường trước do tại “ Chúng ta là người lớn, thế giới quan và nhân sinh quan đã được định hình, nhưng trẻ con thì không như vậy. Nếu ngay từ nhỏ, Vạn Tường đã được sống trong một thiên nhiên và môi trường tốt, được tiếp xúc thân mật với những người thuộc những tầng lớp trên, sau này lớn lên, cậu bé sẽ có được tầm nhìn hơn hẳn người khác, điều này ảnh hưởng tác động đến tương lai cả đời cậu bé ! ”
Anh bắt cô phải đứng thẳng, bắt cô phải nhìn thẳng về phía trước, “ Em phải nhớ, khi bước tiến mà khom sống lưng, rất dễ khiến người khác cảm thấy mình hèn kém, như vậy rất dễ bị bọn họ tận dụng bắt nạt, sau này khi đi đứng phải nhớ thẳng sống lưng mà bước ! ”
Dần lôi kéo cô vào đời sống của anh, chứ anh không đổi khác bản thân mình để tương thích với đời sống của cô : “ Lập Thanh, những gì thời điểm ngày hôm nay em tham gia là một phần nhỏ trong đời sống của tôi, mặc dầu em hoàn toàn có thể không thích nhưng phiền em nỗ lực thích ứng được không ? ”
“ Em xem, thực ra nọi chuyện em hoàn toàn có thể nghĩ theo hướng này, sống một đời sống tốt hơn, chẳng có gì là không tốt. Tôi biết hoàn toàn có thể em không thích chuyện đó, hoàn toàn có thể em cảm thấy mặc đồ hiệu cao cấp không tự do bằng hàng chợ, hoàn toàn có thể em cảm thấy ngồi đây quy chuẩn ăn món ăn Pháp còn xa mới thích bằng ngồi ăn lẩu vỉa hè ”
Thế đấy, anh dùng cách, cực đoan có, dễ dãi có, dụ dỗ có, cưỡng ép có, toàn bộ chỉ là biến cô trở thành một người khác, một cô gái hoàn toàn có thể đứng thẳng sống lưng đối lập với cuộc sống .

Hay chính xác hơn, là biến cô trở thành một người phụ nữ có thể tự tin đứng cạnh anh trong vai trò là bà chủ của dòng họ Chu, là vợ của anh, vợ một cách chân chính!

Cũng hoàn toàn có thể nói cách làm của anh cực đoan, biến một con người trở thành một con người khác, thì liệu cô có còn là cô của lúc anh thích hay không ?
Anh biết điều đó, nhưng anh chỉ biến hóa thế giới quan của cô, chưa từng ép buộc cô phải biến hóa cả con người cô. Hơn nữa anh cũng biết, một người con gái như cô – người con gái anh chọn, sẽ không chính do những vật chất tầm thường của anh mà biến chất. Nếu không anh sẽ không chọn cô !
Một cô gái hai mươi bảy tuổi, một thằng bé năm tuổi và một tên thuộc hạ hơn hai mươi tuổi. Thế nhưng cả ba con người ấy, vẫn cứ là những đứa trẻ chưa lớn .
Một A Thần hai mươi mốt tuổi, suốt ngày giành đồ chơi của Vạn Tường nhưng lại là thuộc hạ trung thành với chủ nhất của anh, bảo vệ anh khi ở ngoài, nhưng lại là một đứa trẻ khi bước chân vào nhà .
Một Vạn Tường năm tuổi, nhưng lại mang dáng dấp của một ông già, không ồn ào phá phách như những đứa trẻ khác, suốt ngày phải nhường A Thần đồ chơi của mình .
Một Lập Thanh hai mươi bảy tuổi, tự ti, mặc cảm bản thân, ám ảnh với quá khứ, sống trong vỏ bọc của mình, không tin bất kể ai .
Anh – Chu Diệp Chương, hình tượng từ một người đàn ông âm trầm, lãnh đạm, bỗng chốc biến hóa .
Anh trở thành cha, dạy dỗ cả ba đứa trẻ phải lớn như thế nào, dạy Vạn Thần phải xử sự ra làm sao ? Răn đe họ khi sai lầm đáng tiếc .
Rồi tự nhiên đổi khác trở thành mẹ để chăm chút cho Vạn Tường, nâng niu Lập Thanh, dỗ cô khi ốm .
Rồi như ti vi hay chiếu chuyển cảnh, anh trở thành bạn, trò chuyện, nhường nhịn A Thần, kể chuyện cho Vạn Tường, ôm Lập Thanh chuyện trò nhà .
Anh trở thành tổng thể những vai, từ cha, mẹ, anh trai, thậm chí còn là bạn để sống chung với ba con người trong nhà .
Câu chuyện chưa kết thúc, nhưng tin chắc trong ngôi nhà đã mở màn có lời nói ấy, có nụ cười ấy. Một Vạn Tường đã hoàn toàn có thể sống vui tươi, thậm chí còn còn cười nói nhiều hơn .
Một Lập Thanh đã hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu khi nhìn về phía trước .
Một câu truyện thông thường, kể về một người đàn ông, là chủ một giới, trở thành bà mẹ mái ấm gia đình như thế nào. Kể về một cô gái trưởng thành ra sao, kể về một cậu bé, từ ông già hóa thành trẻ nhỏ như thế nào ?
Câu chuyện ấy mới chỉ là mở màn cho những ngày sau này của họ, thế nhưng đấy lại là một câu truyện, tuy rất thông thường, nhưng sâu trong đó, là cả một chữ “ Tình ” ấm cúng, tràn trề ấm cúng cho những ngày mưa đầu mùa của cuộc sống. Trong quốc tế hỗn tạp, chữ tình đã dần mất đi .
HẾT

Nội dung bài viết

Đánh giá:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Source: https://bieblog.com
Category : Phong thủy